Ngồi nhâm nhi ly cà phê trong Lễ hội, những giọt cà phê tí tách rơi, gợi trong tôi bao cảm xúc: Cà phê đắng, mà em thì ngọt quá!
Giọt giọt rơi sóng sánh bốc đầy
Anh giết thời gian bằng điếu thuốc trên tay
Và quên mình trong tiếng rơi nhỏ nhẹ.
Cà phê đắng sẽ có đường thay thế
Nhưng cái ngọt ngào có thể sẽ đi qua
Vị đắng ấy không gì thay thế nổi
Suốt cuộc đời chất đắng vẫn còn theo.
Năm tháng qua đi
Vẫn những giọt cà phê
Anh tưởng thấy đôi mắt em đẫm lệ
Ai đã qua một thời trai trẻ
Bỗng ngậm ngùi trước những giọt cà phê.
Thứ Năm, 28 tháng 2, 2008
Giọt cà phê
Người đăng: Việt Thiên vào lúc 14:06 Gởi cho Bạn Bè
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét